Monday, February 13, 2012

Saigon 1940-1970


Saigon 1940-1945





1945 LeClerc arrives in Saigon





Saigon 1945





the Year 1945: Saigon, Da Lat, Quy Nhon, Hue - Old Precious Color Footage of Vietnam





Saigon 1961





NGƯỜI ĐẸP SAIGON THẬP NIÊN 60-70





Phụ nữ Sài Gòn : Áo dài và mini jupe năm 1968





Memories of Saigon





1950 Scenes from Saigon





Saigon Vietnam 1960s





Sài Gòn Thủ Đô miền Nam VN năm xưa





Sài gòn năm 1966





Cuộc tranh đấu của Phật giáo năm1966-1967.avi





Cuộc di cư năm 1954 và di tản năm 1975 - bản mới -.avi





Di Cư 54 - Di Tản 30.04 & Vượt Biên sau ngày 30.04.75













Sunday, July 18, 2010

Những nơi cư trú khủng khiếp nhất hành tinh




Những nơi cư trú khủng khiếp nhất hành tinh
Thế giới có nhiều nơi đẹp như thiên đường, nhưng cũng không ít những thành phố khủng khiếp vì mức độ ô nhiễm, nghèo đói và tội phạm. Sau đây là những nơi được coi là kém lý tưởng nhất đối với cuộc sống của con người.
1. Dharavi, Ấn Độ

Là khu ổ chuột lớn nhất châu Á, Dharavi nằm ngay giữa trung tâm thủ đô tài chính Mumbai của Ấn Độ và được “tô vẽ” bằng những ngôi nhà ọp ẹp, rác ngổn ngang chất đống, thiếu nước sinh hoạt và mất vệ sinh nghiêm trọng.
2. Favela, Brazil

Khu ổ chuột này ở Rio de Janeiro của Brazil, nổi tiếng với những băng đảng chộm cướp, buôn bán ma túy và các vụ bạo lực. Các khu ổ chuột ở Rio de Janeiro tốt hơn các khu ổ chuột khác nhờ hệ thống vệ sinh, nước sạch và những dịch vụ công cộng khác, nhưng lại khủng khiếp hơn nhiều nếu so sánh số vụ đọ súng giữa các tay buôn lậu với cảnh sát và các loại tội phạm khác.
3. Kibera, Kenya

Những ngôi nhà ở Kibera là nơi trú ngụ của gần 1 triệu người. Đây là khu ổ chuột lớn nhất châu Phi và là một trong những khu ổ chuột lớn nhất thế giới. Tình trạng phá thai tràn lan đe dọa tính mạng của phụ nữ trong khi luôn có tới 50% nữ giới tuổi từ 16-25 ở khu vực này mang bầu.
4. Kabwe, Zambia

Kabwe là thủ phủ tỉnh Trung Zambia với số dân khoảng 210.000 người. Đây là một trong những nơi ô nhiễm nhất thế giới vì mỏ chì được phát hiện gần khu vực này năm 1902. Trung bình, mức ô nhiễm chì trong trẻ nhỏ cao gấp từ 5 đến 10 lần mức độ Ủy ban Bảo vệ Môi trường Mỹ cho phép và thậm chí có thể đủ để gây tử vong.
5. Chernobyl, Ukraine

Tổ hợp Hạt nhân Chernobyl, nằm cách thủ đô Kiev của Ukraine 130km về phía Bắc, gặp sự cố năm 1986, dẫn đến vụ tai nạn hạt nhân nghiêm trọng nhất trong lịch sử. Thảm hoạ này phát ra lượng phóng xạ lớn gấp 400 lần so với quả bom nguyên tử được ném xuống Hiroshima. Nhiều vùng rộng lớn thuộc Ukraine, Belarus, Nga bị ô nghiễm nghiêm trọng. Những đám mây bụi phóng xạ còn lan ra nhiều vùng phía Tây của Nga, Đông - Tây Âu, Anh và miền Đông Mỹ.
6. Dzerzinsk, Nga

Dzerzhinsk là một trung tâm quan trọng của ngành sản xuất hóa học Nga, nơi cũng có một nhà máy sản xuất chất hóa học rất độc hại TEL. Một phần tư trong số 300.000 dân của thành phố vẫn làm việc trong các nhà máy sản xuất hóa chất độc hại và ô nhiễm là được cho là nguyên nhân chính khiến tuổi thọ trung bình của nam giới ở đây chỉ là 42 còn của nữ là 47.
7. Cubatao, Brazil

Nằm ở một vùng đầm lầy giữa Đại Tây Dương và dãy núi Serra do Mar, vào cuối những năm 1970, khu vực quanh Cubatao được một loạt bài báo ở Sao Paulo miêu tả là “thung lũng chết” và “thành phố ô nhiễm nhất thế giới”. Ở đây có một loạt các nhà máy như nhà máy lọc dầu (lớn nhất Brazil), nhà máy sản xuất dầu, nhựa đường, nhựa, xăng...
8. Khu căn hộ Bassac, Campuchia

Từng là một trong những công trình nổi tiếng của Campuchia, Khu căn hộ Bassac được xây dựng từ đầu những năm 1960. Đến giờ, nó vẫn là nơi cư trú của hàng trăm nghìn người, nhưng có thể dễ dàng nhận thấy khu nhà này nguy hiểm như thế nào dưới sự tàn phá của thời gian.
9. Mogadiscio, Somalia

Đây là thành phố của những vụ bạo lực triền miên. Nhiều người dân đã phải chạy trốn khỏi nơi này.
10.Quận 4, 8, Gò Vấp, Tân Bình, Bình Thạnh, TP HCM, Viet nam
Dân Saigon không ai không biết những quận 4, 8, Gò Vấp, Tân Bình, Bình Thạnh, TP HCM, hay những thành phố nổi tiếng như Hải Phòng, Hòn Gai/ Quảng Ninh, TP Vinh/ Nghệ An, Đà Nẵng, Biên Hòa, quận Đống Đa/ Hà Nội và hầu như tỉnh nào ở Viet nam cũng có những xóm lao động ẩn chứa nhiều tệ nạn xã hội với các băng đảng giang hồ khét tiếng.Theo Chi cục Phòng chống tệ nạn TP HCM, hiện tại, trên địa bàn thành phố vẫn tồn tại khoảng 51 tuyến đường, tụ điểm có tệ nạn mại dâm, 54 tuyến đường, tụ điểm có tệ nạn ma tuý. Trong đó, có 12 tuyến, tụ điểm có gái bán dâm đứng đón khách bên đường.Tập trung nhiều tụ điểm có tệ nạn mại dâm nhiều nhất là quận Bình Thạnh và quận 5, quận 3. Bình Thạnh cũng là một trong số các địa bàn tập trung nhiều tụ điểm về hút chích, buôn bán ma tuý tại thành phố hiện nay. Ngoài ra, các quận 8, quận 1, quận Thủ Đức đã và đang là địa bàn phức tạp, khó chuyển hoá về hoạt động ma tuý.

Lều trọ giữa lòng thành phố (phường Trường Thi, TP Vinh)

Sunday, January 17, 2010

Công nghệ chế tạo trứng gà Trung Quốc

Công nghệ chế tạo trứng gà Trung Quốc giá 1$ = 180 quả... Siêu Shock, siêu choáng, siêu rẻ!!!

Những thông tin về trứng gà giả ở Trung Quốc một lần nữa lại rộ lên trước những hình ảnh về quy trình làm giả trứng được đăng tải trên Internet. Các cơ quan dinh dưỡng của Trung Quốc cảnh bảo người dân đề phòng mua phải trứng gà giả. Trứng gà giả không chỉ ảnh hưởng tới sức khỏe người tiêu dùng mà nó còn được xếp vào danh sách các chất độc ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thần kinh gây nguy hại cho não bộ.

Các cơ quan chức năng vừa công bố về các nghiên cứu mới nhất về những tác hại do trứng gà giả gây ra. Do được làm từ những chất hóa học cấm chỉ định dùng cho thực phẩm nên trứng gà giả đang là mối đe dọa tới sức khỏe người tiêu dùng.

Người mua cần phải rất thận trọng với các nguồn trứng giả nhập từ Trung Quốc, cũng như nguồn trứng giả sản xuất theo công nghệ Trung Quốc. Các chất độc có trong trứng giả gây độc tác động mạnh tới não nhất là trẻ em.

Trứng gà giả Trung Quốc làm ra từ cacbonat canxi, tinh bột, nhựa, gelatin, phèn và các sản phẩm hóa chất khác; hoàn toàn không có chất dinh dưỡng. Tính theo giá nguyên vật liệu 1 đôla có thể sản xuất được 180 quả trứng gà giả Trung Quốc.

Cả thế giới phải lắc đầu trước những chiêu "Made in China" như chiêu chế tạo trứng giả này. Không hiểu một khi Trung Quốc làm chủ được tất cả các công nghệ cao, kể cả công nghệ như hạt nhân tên lửa, thì họ sẽ mang lại cho con người những điều gì "tốt đẹp" nữa đây?

Sau đây là hình ảnh về qui trình "công nghệ" làm trứng gà giả "Made in China" Trung Quốc.

Nguyên liệu sơ chế trứng gà giả bao gồm : cacbonat canxi, tinh bột, nhựa, gelatin, phèn và các sản phẩm hóa chất khác.



Khuôn và nguyên liệu tạo lòng đỏ và lòng trắng








Trứng gà giả sau khi đã thành phẩm,...



khó có thể phân biệt giữa trứng thật và trứng giả.


Trứng gà giả luộc


Trứng gà giả tráng

Lấy người yêu mình hay người mình yêu

Lấy người yêu mình hay người mình yêu?

Câu hỏi ấy cũng giống như câu: "Nếu phải què một chân thì nên què chân trái hay chân phải?". Là bạn, bạn chọn què chân nào?

ảnh chỉ mang tính lừa tình

Tôi là năm nay sắp 27 tuổi, tôi rất phân vân như người đứng giữa hai ngả đường, không biết chọn đường nào? Đó là hai chàng trai mà tôi có thể lấy làm chồng. Tôi muốn xin một lời khuyên.

Người thứ nhất, (cho tôi giấu tên) tạm gọi là anh A. Anh hơn tôi 6 tuổi, là đồng nghiệp. Anh “cưa” tôi đã hai năm nay.

Dù tôi từ chối, anh vẫn không bỏ cuộc. Anh còn bảo không thể sống thiếu tôi. Nhiều người bảo anh là người tốt, chỉ có điều, tôi không hề cảm thấy yêu anh ấy. Ngồi nói chuyện với nhau, tôi thấy chán ngắt. Ngay cả hình thức con người anh ấy, tôi cũng không có cảm tình. Thế nhưng A lại rất quan tâm săn đón tôi. Bây giờ tôi đồng ý thì anh ấy cưới liền. Có bạn gái khuyên lấy người yêu mình sẽ được chiều chuộng, chẳng sướng một đời à?

Người thứ hai, tạm gọi là B. Anh chỉ hơn tôi 2 tuổi, là dân IT. B có vẻ trầm lặng, ít nói nhưng anh ấy nói câu nào tôi cũng thấy hay. Ngồi bên B, tôi không biết chán bao giờ. Nét mặt cương nghị có vẻ phớt đời và đôi mắt trong veo của anh khiến tôi chỉ nhìn vào đấy cũng đủ xao xuyến. Mặc dầu bố mẹ B rất mến tôi, cứ nhận tôi là con dâu tương lai nhưng B đối xử với tôi cực kỳ hờ hững.

Có lần B nói thẳng là anh ta chỉ quý chứ không yêu tôi. Nhưng gần đây, bố anh ta nửa đùa nửa thật nói rằng nếu tôi đồng ý lấy B, ông bà sẽ sang nhà tôi thưa chuyện. B cũng không phản đối gì, anh ta vốn là người con rất nghe lời cha mẹ. Em gái tôi bảo rằng còn chần chờ gì nữa, không gì hạnh phúc bằng lấy được người mình yêu.

Qủa thực lúc này tôi rất phân vân vì tôi nghĩ rằng thời cơ để người con gái lấy chồng không phải là nhiều lắm. Tôi cần phải dứt khoát chọn một trong hai ngả đường này. Tôi rất mong chuyên gia sớm cho tôi một lời khuyên, trước khi tôi phải có một quyết định cho tương lai hạnh phúc của đời mình. (Phương Thảo - TP Hồ Chí Minh).

Chuyện về những "đại ca" P1

Chuyện về những "đại ca giang hồ" khét tiếng nhất Việt Nam - P1




Hải "bánh" (x) với các trùm giang hồ khét tiếng: Năm Cam, Dung "Hà", Hạnh "Sự"... tại Hải Phòng.

Một số hình khác của Hải Bánh



HÀ NỘI :
Khánh Trắng, Phúc "Bồ", Sơn "Bạch Tạng"

Hải Phòng:
Dung Hà, Cu Nên, Lâm "Già"

Sài Gòn:
Đại Cathay, Năm Cam


Khánh Trắng :


Khánh "Trắng", tên thật là Dương Văn Khánh, là một nhân vật cầm đầu băng đảng xã hội đen gồm 19 tội phạm khét tiếng Hà Nội trong những năm cuối của thế kỷ 20. Khánh bị bắt, đem ra xét xử, bị lãnh án tử hình năm 1997.

Theo bản án hình sự sơ thẩm và phúc thẩm thì Khánh "Trắng" phạm 4 tội: giết người, cướp tài sản công dân, trốn thuế và che giấu tội phạm. Khánh phải nhận án tử hình và phải nộp cho Nhà nước gần 3,9 tỷ đồng, trong đó có hơn 3,5 tỷ đồng tiền phạt, 350 triệu đồng tiền thuế, tiền án phí, bồi thường cho các bị hại...

Khánh "Trắng" có vẻ ngoài nho nhã, thư sinh song lại được xem là một sát thủ máu lạnh đội lốt một ông đội trưởng bốc xếp. Với vẻ ngoài hào hoa lịch lãm và làm nhiều công tác từ thiện đều là để che mắt thiên hạ .

Tuy nhiên, Khánh "Trắng" từng có lần bị tạt acid cực nặng và vụ này do trùm dao búa Nguyễn Việt Dũng ở Hải Phòng thực hiện. Giới giang hồ đồn đại rằng: theo đơn đặt hàng của trùm Dũng, đàn em của Dung Hà từ Hải Phòng lên Hà Nội tạt acid Khánh Trắng, đội trưởng đội bốc xếp chợ Đồng Xuân. Thế nhưng, sau khi bỏ cả núi tiền chữa sẹo mà không hết, Khánh vẫn không dám dọa hoặc chơi lén lại Dũng .

Thiếu tướng Phạm Xuân Quắc, nguyên Cục trưởng Cục Cảnh sát Điều tra Tội phạm về Trật tự Xã hội (C14), Bộ Công an chính là Trưởng ban chuyên án vụ bắt trùm tội phạm Khánh “trắng” và đồng đảng ở Hà Nội năm 1996. Ông Quắc cho rằng, xét về mặt tổng kết các nghiệp vụ của ngành công an, thì vụ án băng nhóm của Khánh “trắng” vẫn là một cái mốc quan trọng đánh giá sự tiến hóa nguy hiểm của tội phạm hình sự ở Việt Nam, từ chỗ hoạt động theo kiểu các ổ nhóm nhỏ lẻ bắt đầu liên kết với nhau thành những băng nhóm tội phạm quy mô lớn, có tổ chức chặt chẽ với các hoạt động bảo kê, móc nối theo kiểu xã hội đen, đâm thuê chém mướn và đòi nợ thuê.

Năm 1991, ở Hà Nội có một vụ giết người do Dương Văn Khánh (Khánh “trắng”) cầm đầu, thực hiện. Sự việc xảy ra khoảng 12h30 ngày 24/3/1991.

Nguyễn Đức Thắng (tức Đạt) trong băng buôn bán mũ cối giả ở chợ Đồng Xuân xích mích với Trần Đại Dương, đàn em của Khánh “trắng”. Khi Khánh “trắng” cùng các đàn em Trần Đại Dương, Vũ Quốc Dũng, Phạm Gia Chiến, Tống Văn Thắng đi ngang số nhà 44 Hàng Chiếu thì gặp Hưng, anh ruột Đạt. Khánh “trắng” hô đàn em bắt Hưng. Hưng chống cự, bị cả bọn quây lại đánh hội đồng.

Biết anh đang bị đánh, Đạt cướp dao thái thịt của chị Hoa ở đường Nguyễn Thiện Thuật chạy đến đâm Chiến và Dũng bị thương. Đạt bị băng Khánh “trắng” bắt đưa lên xích lô, nhưng khi đến Công an phường Đồng Xuân thì Đạt đã chết... Nguyên nhân chết của Đạt được pháp y Công an Tp. Hà Nội xác định do nhát đâm vào cổ xuyên thấu phổi, mất máu... Dũng bị phạt 1 năm tù giam.

Sau này, ngày 28/1/1996, Ủy ban thẩm phán TAND tối cao xét xử tái thẩm vụ án đã hủy hai bản án sơ thẩm và phúc thẩm năm 1991 bằng Quyết định 55/UBPT vì lý do Vũ Quốc Dũng không có hành vi giết người...

Cơ quan CSĐT Bộ Nội vụ (nay là Bộ Công an) xác định Dương Văn Khánh dàn dựng có bài bản để Dũng “phở” chỉ phải chịu mức án nhẹ nhất. Qua lời khai của Dũng “phở”, Trần Đại Dương, Tống Văn Thắng và các nhân chứng khác, Cơ quan điều tra biết rằng các nhát đâm trên người Đạt đều do một mình Khánh “trắng” thực hiện bằng chính con dao mà Đạt cướp của chị Hoa.



Phúc Bồ:



Cho tới giờ, khi những tay anh chị như Sơn "bạch tạng", Khánh "trắng" đã “dựa cột”, đám giang hồ đất Hà Nội một thời, nay chỉ còn Nguyễn Thị Phúc (Phúc "bồ") quay trở lại với cuộc đời sau khi phải “bóc 11 cuốn lịch”.
Vào những năm cuối của thập kỷ 1990, cái tên Phúc “bồ" và Khánh “trắng" từng là nỗi kinh hoàng cho những người dân lành vô tội buôn bán ở khu vực chợ Đồng Xuân, Hà Nội. Núp dưới danh nghĩa những đội bốc xếp, vận chuyển hàng hóa cho những người buôn bán, Phúc “bồ" và Khánh “trắng" thực chất là những tên lưu manh sừng sỏ cầm đầu những băng nhóm "xã hội đen" ngang nhiên lộng hành bắt nạt và chèn ép những dân lành buôn bán.

Bằng các thủ đoạn độc quyền vận chuyển, bốc xếp, thu tiền bến bãi, ép giá, bắt phạt, đe dọa báo cán bộ thuế vụ, chúng đã thu tiền trái phép đối với người kinh doanh buôn bán hoặc người từ địa phương khác đến giao hàng. Thậm tệ hơn, chúng đã xâm phạm chỗ ở, bắt giữ người trái pháp luật, cho vay nặng lãi, đòi nợ thuê, và tiến hành hàng chục vụ đâm thuê chém mướn gây thương tích cho người dân vô tội. Tham gia giải quyết các vụ mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân bằng "luật rừng", cho đàn em khống chế đe dọa buộc bên đối phương phải chấp nhận những điều kiện và luật lệ do chúng đặt ra, băng nhóm của chúng đã khiến cho bao nhiêu người phải điêu đứng.

Nếu như Khánh “trắng" là một sát thủ máu lạnh đội lốt một ông đội trưởng đội bốc xếp có vẻ ngoài hào hoa lịch lãm và làm nhiều công tác từ thiện để che mắt thiên hạ thì Phúc “bồ" lại là một người đàn bà "hung dữ" trắng trợn cầm đầu băng nhóm "xã hội đen" thu nạp đám đàn em thân tín là những tên lưu manh trộm cắp, côn đồ hung hãn từng vào tù ra tội. Đàn bà dễ có mấy tay, mà đàn bà như Phúc “bồ" thì đàn ông dù có máu mặt giang hồ cũng phải quy phục dưới trướng của thị.

Không đến mức chém giết người dã man, trắng trợn và thâm độc như Khánh “trắng", song với 21 tháng tồn tại, băng nhóm của Phúc “bồ" làm mưa làm gió đối với bà con buôn bán ở chợ tạm Phùng Hưng và một số khu vực lân cận quanh chợ Đồng Xuân. (Lúc đó chợ Đồng Xuân bị cháy nên chính quyền lập chợ tạm Phùng Hưng cho bà con buôn bán). Đứng đằng sau với vai trò chủ mưu và cầm đầu băng nhóm, Phúc “bồ" đã dựng người tình của mình lên làm đội trưởng đội bốc xếp.

Thị lập ra các tổ bốc xếp nhỏ ở từng khu vực buôn bán các mặt hàng, đưa những tên lưu manh lên làm tổ trưởng và đề ra mức tiền hằng ngày phải nộp cho từng người, từng tổ, từng nhóm. Các đội viên phải tìm mọi cách để đạt chỉ tiêu, nếu không Phúc “bồ" sẽ cho người đánh, hoặc không cho làm nữa. Bằng cách đó, Phúc “bồ" và Khánh “trắng" thu nhập mỗi tháng hàng trăm triệu đồng.

Phúc “bồ" và Khánh trắng" từng **ng độ nhau rất nhiều lần để dàn xếp lãnh thổ hoạt động của băng nhóm. Nhiều vụ "thanh toán" nhau diễn ra khá tàn bạo. Điển hình là vụ chém nhau giữa hai băng nhóm ở bốt Hàng Đậu mà kết quả là người tình của Phúc “bồ" - đội trưởng đội bốc xếp của thị, đã bị đàn em Khánh “trắng" lấy đi một mắt do bị chúng hắt axít. Sau nhiều lần dàn xếp, cuối cùng khu vực hoạt động của hai băng nhóm được xác lập. Khánh “trắng" cai quản khu vực chợ Đồng Xuân, Phúc “bồ" cai quản ở các khu vực lân cận.

Tồn tại vỏn vẹn 21 tháng, có vẻ như khoảng thời gian ấy là quá ít so với tiếng tăm lưu manh giang hồ nổi khắp Hà Nội của băng nhóm Phúc “bồ". Cuối cùng thì Phúc cùng các đệ tử cũng đã bị pháp luật trừng trị đích đáng. Phúc “bồ" lĩnh án tù 11 năm ở trại 5 Thanh Hóa.

Khi còn bị "lưu kho" tại trại giam số 5 Thanh Hóa, lúc nào Nguyễn Thị Phúc cũng được vài ba chục chị em chăm bẵm từng miếng ăn, giấc ngủ. Ở đâu người đàn bà có nước da trắng, đôi mắt sắc lạnh như sói hoang, với những chiến tích độc nhất vô nhị, cũng được xếp vào vị trí đại ca.

Nhưng tất cả sự cung phụng của các phạm nhân trong buồng giam vẫn không thể khỏa lấp được nỗi nhớ nhà, nhớ chồng, con và cả người tình cùng những ngày tháng coi trời bằng vung của thị. Nhiều lúc Phúc "bồ" như điên dại, hết la hét lại khóc lóc một mình.

Cuối năm 2002 Phúc được ân xá ra tù. Không còn nhà cửa, nghề nghiệp, được sự giúp đỡ của anh trai và cô em gái, chị ta mua được một căn nhà ở phố Trần Khát Chân, mở hàng nước trà chén, sau đó chuyển qua buôn bán mỹ phẩm và điện thoại di động.

Có lẽ cái gì muốn thì người đàn bà này cũng thực hiện được nhờ quá khứ “thở ra khói nói ra lửa” của mình. Duy chỉ có một điều Phúc bất lực, đó là không thể cứu được hai con trai thoát khỏi nàng tiên nâu. Trước kia chuyên đi bắt chẹt người khác, nay Phúc "bồ" lại bị trắng tay bởi chính những đứa con của mình.

Do quá ham làm việc và nghĩ ngợi nhiều, bước sang tuổi 49 (tháng 8- 2005) Phúc đã bị một cơn tai biến mạch máu não. Trong những ngày chị ta vật lộn với cái chết tại bệnh viện, thì ở nhà 2 đứa con nghiện ngập lần lượt mang đồ đạc đi bán. Mặc dù có con nhưng Phúc thường xuyên bị bỏ đói và phải một mình vật lộn với nỗi đau thể xác.

Quá xót em, anh trai và em gái Phúc đã đưa chị ta về ngôi nhà nhỏ trong ngõ 57 Hàng Bồ để chăm sóc. Phúc thêm một lần đau đớn vì 2 đứa con, đứa phải vào trại cai nghiện, đứa thì đã chết trong một lần sốc thuốc. Chị ta đã suy sụp hoàn toàn.

Chúng tôi tìm đến ngõ 57 Hàng Bồ. "Bà trùm" một thời lừng lẫy trong giới giang hồ giờ ngồi bất động giữa chiếc giường sắt đen sì. Khi chúng tôi ngồi xuống cạnh người đàn bà bệnh tật đó cũng không có chút phản ứng nào. Trên khuôn mặt ngơ ngẩn chỉ duy nhất đôi mắt là phảng phất tia sắc lạnh của một thời vùng vẫy.

Thấy khách lạ, chị giúp việc tên Thanh tất tả chạy về. "Các anh có hỏi thì bà Phúc cũng chẳng biết trả lời đâu. Bây giờ bà ấy không nói được gì, chỉ giơ tay ra hiệu thôi. Trước tôi cũng có mấy người chăm sóc bà Phúc nhưng đều không chịu nổi vì bà ấy quá to béo và lại ăn uống nhiều, bài tiết lắm, tính nóng không thích cái gì là ném đi ngay".

Tôi hỏi: “Một ngày bình thường của bà Phúc thế nào? Chị Thanh thật thà liệt kê: "Sáng sớm ngủ dậy phải đưa bà ấy vào nhà vệ sinh tắm rửa, khắc phục hết hậu quả của một đêm tự do bài tiết. Sau đó đi mua đồ ăn sáng đút cho ăn, rồi bật TV để tự ngồi xem, lúc đó tôi quay sang dọn nhà, giặt quần áo. Trưa bà Phúc chỉ ăn phở, đến tối mới ăn cơm. Xưa bà ấy ăn sướng quen, nên bây giờ đồ không ngon là vứt đi ngay.

Tuy không nói được nhưng thi thoảng hễ ai cho tiền là bà ấy giắt luôn vào cạp quần". Chị Thanh nói, ngoài những người thân và hàng xóm chạy qua chạy lại hỏi thăm, thỉnh thoảng cũng có vài người tự nhận là đàn em đến, vội vàng dúi vào tay chị Phúc ít tiền rồi đi ngay, nhưng càng ngày càng thấy thưa dần. Chỉ có mấy anh công an khu vực thì vẫn đều dặn tới thăm hỏi, động viên.

Nhìn người đàn bà đã đờ đẫn cả về thể xác lẫn tinh thần, một mình cô đơn trong góc nhà, bao nhiêu ấn tượng về một Phúc "bồ" giang hồ khét tiếng chợt mờ đi. Chỉ còn lại trong lòng chúng tôi một nỗi buồn. Trong cuộc đời, dù cách này hay cách khác, có lẽ những người có quá khứ như chị ta đều ít nhất phải một lần trả giá...



Sơn Bạch Tạng:





Trong giới giang hồ miền Bắc từ trước đến nay, cái tên Sơn “bạch tạng” được nhắc đến với nhiều câu chuyện thêu dệt về nhân vật “cầm trịch” dân đao búa đất Hà thành.
Không giống như Khánh “trắng”, Phúc "bồ", Vinh "đồng", Dương Tử Anh... hay nhiều anh chị có máu mặt khác thích "trống giong cờ mở", Sơn lặng lẽ thu mình thống lĩnh việc cờ bạc và các hoạt động "đen" khác. "Tảng băng chìm" này của Sơn mang lại rất nhiều lợi nhuận và danh thế...

Là một trong những tay anh chị nổi tiếng nhất trong giang hồ nên Sơn "bạch tạng" luôn được các đơn vị công an "chăm sóc" kỹ lưỡng, đặc biệt là Phòng CSĐT tội phạm về TTXH của Công an TP Hà Nội. Tuy nhiên với sự khôn ngoan của kẻ đã lăn lộn trên giang hồ, Sơn "bạch tạng" vẫn giữ được "chất" của mình và luôn khiến dân đao búa đất Hà thành bái phục.

Trên khắp đất nước, bất kỳ một dân chơi nào cũng đều biết tiếng Trần Quốc Sơn tức Sơn "bạch tạng" như là một ông trùm thực sự của giang hồ Hà Nội. Các đại ca khét tiếng như Cu Nên, Cu Lý, Lâm "già", Minh "xăm", Thành "xăm"... đều phải kiêng nể Sơn trong các cuộc ân oán.

Khi giang hồ vào thời loạn, thế kiềng ba chân Sơn "bạch tạng" - Phúc "bồ" - Khánh "trắng" tan vỡ. Sơn có cơ hội thống lĩnh xã hội đen Hà Nội. Không bỏ qua thời khắc quý giá này, Sơn "chiêu binh mãi mã", xưng hùng xưng bá ở khu vực chợ xe Phùng Hưng và các sòng bạc lớn ở Hà Nội.

Sinh năm 1962, Sơn cầm tinh con hổ. "Chúa sơn lâm" luôn ngồi ghế tiên chỉ của dân đao búa trong mọi cuộc chơi. Tính Sơn nhỏ nhẹ, ít rượu chè, trong thời gian đấu đá với các đối thủ, Sơn lại càng lặng lẽ. Mỗi khi Sơn xuất hiện tại các vũ trường, tất cả những cô đào đẹp nhất phải ra hầu rượu. Mỗi khi Sơn "trót" sa chân vào vòng lao lý, tất cả các phạm nhân đều phải thừa nhận Sơn là "huynh trưởng". Đã nói là làm, đã làm là tới cùng, tính cách ấy thể hiện rõ trong các phi vụ làm ăn cũng như những cuộc thanh trừng bằng máu khiến bọn đàn em vô cùng khiếp sợ.

Khi Khánh "trắng" bị bắt, Sơn đã "lên ngôi" và trở thành "anh cả" tại giang hồ miền Bắc. Thế và lực của Sơn rất lớn bởi tiền và những gã đàn em máu lạnh, sẵn sàng xuống tay dao mỗi khi đại ca ra lệnh.

Cùng lúc đó ở Hải Phòng, Minh "sứt" cùng "tứ đại hộ pháp" của mình là Dũng "Bắc Kạn", Dũng AK, Dũng "đui", Dũng K cũng phô trương thanh thế thống lĩnh giang hồ đất Cảng. Minh đi buôn lậu hàng điện tử, hêrôin, xăng dầu... nên nguồn tài chính của gã hết sức khổng lồ. Đây là sự hậu thuẫn rất lớn cho Minh trong việc phong tỏa giang hồ cả nước. Ngoài ra, "tứ Dũng" của Minh đi đâu cũng vác hàng nóng đi theo nên băng nhóm của Minh ngày càng lừng lẫy thanh thế. Thậm chí chúng còn có cả súng AK đi áp tải hàng lậu.

Ngay từ đầu, Sơn và Minh đã chẳng ưa gì nhau nên mối quan hệ của giới hắc đạo hai thành phố rơi vào tình trạng "chiến tranh lạnh". Ngoài việc buôn ma tuý ra, đàn em của Minh là Dung "hà" mở các sới bạc tại Thuỷ Nguyên, Kiến An... cạnh tranh với Sơn và Thắng trong nghề đỏ đen bịp bợm. Không những thế, Dung còn cậy thế anh mình phong toả "giới tín dụng đen" tại Casino Hải Phòng khiến Hạnh "sự", một người em kết nghĩa của Thắng, mất đất làm ăn...

Quê gốc của Sơn "bạch tạng" ở phường Phương Liệt, Thanh Xuân nhưng sau đó chuyển về phố Ngô Thì Nhậm sinh sống. Là con út trong một gia đình nề nếp nhưng từ nhỏ Sơn đã quậy phá, ngỗ ngược và liên tục bị chính quyền địa phương tập trung cải tạo. Mới 15 tuổi, Sơn đã bị công an quận Hoàn Kiếm bắt vào vì tội móc túi (năm 1977).

Đến ngày 20/3/1978, Sơn tiếp tục bị tra tay vào còng cũng về tội "hai ngón". Ngày 19/1/1979, TAND quận Hoàn Kiếm xử Sơn 8 tháng tù, 12 tháng thử thách. Đến ngày 16/3/1980, Sơn lại tiếp tục bị bắt về tội danh trên. Không những thế, khi còn trẻ, ông trùm này còn rất nổi tiếng vì "máu lạnh" trong những cuộc đánh lộn, đâm chém. Trước những hành vi phạm tội liên tiếp đó của Sơn, chính quyền địa phương buộc phải lập hồ sơ đưa đi cải tạo tại trại Thanh Lâm, Thanh Hoá.

Do đã gây dựng được "số má" ở ngoài đời nên khi vào trại, Sơn được ngồi ghế "đại bàng". Ở đây, ông trùm máu lạnh này thu phục hàng loạt đàn em trong Nam ngoài Bắc để nhân rộng thanh thế. Đặc biệt là những đàn em ở Hải Phòng, Nam định được "đại ca" biệt đãi hơn cả.

Ngoài bản lĩnh do những ân oán giang hồ tạo nên, Sơn còn được đàn em hết sức nể phục vì sự điềm đạm, ăn nói khéo léo nhẹ nhàng và tính cách "nhất ngôn cửu đỉnh". Đã nói là làm và đã làm là hết mình nên Sơn được đàn em nể trọng không kém gì Thắng. Hơn nữa, ít ai thấy Sơn nói tục chửi bậy, uống rượu, không bao giờ sử dụng ma tuý nhưng đã ra tay thì hết sức lạnh lùng.

Sau những phi vụ làm ăn, Sơn bao giờ cũng tỏ ra cưu mang đàn em và không nhận phần nhiều về mình. Thậm chí, khi những cuộc xung đột trong hai giới hắc bạch xảy ra, Sơn cũng đứng ra dàn xếp tránh đổ máu cho đàn em và các băng nhóm khác. Khi cải tạo trong trại, mỗi lần nhận được quà cáp gửi vào, Sơn "bạch tạng" thường chia đều cho đàn em nhưng kẻ nào có ý định vượt mặt thì Sơn không bao giờ bỏ qua.

Không sống một cách vương giả tại Hải Phòng được nữa, mang theo mối hận trong lòng, Dung "hà" vào TPHCM theo hai đàn anh của mình là Minh "sứt" và Thành "chân" lập nghiệp giang hồ. Tuy nhiên, đi đến đâu cũng bị Thắng cản mũi, niềm uất hận của Dung lại càng cháy bỏng. Im hơi lặng tiếng hơn Dung nhưng Ngô Chí Thành tức Thành "chân" là đại ca giang hồ thực sự của Hải Phòng. Thành không thích trống giong cờ mở, phô trương thanh thế nhưng có thực lực trên giang hồ. Cu Lý, Cu Nên, Lâm "già", Dũng "Bắc Kạn", Oanh "hà", Dũng AK, Dũng "đui", Dung "hà" đều sợ Thành "chân" một phép.

Vào thời gian này, tại các vũ trường như Mưa rừng nhiệt đới, Đêm màu hồng, Phi thuyền... hàng đêm, Thành ngồi uống rượu một mình. Hầu hết các dân chơi, bảo kê có số má như Tài "ba đô", Dũng "lợn"... đi qua đều phải cúi chào lễ phép.

Năm 1995, Sơn "bạch tạng" bị phạt thi hành án tại trại tạm giam Thanh Hà (Phú Thọ), tiếng tăm của hắn vang đến tai Năm Cam, lúc đó cũng đang cải tạo tại đây. Hai người làm quen, và nhanh chóng trở thành cạ cứng của nhau. Năm Cam rất quý Sơn "bạch tạng", chúng kết tình huynh đệ. Ra khỏi trại giam, Năm Cam tin tưởng giao cho Sơn quản lý nhiều sòng cá độ ở thành phố, có việc gì quan trọng cũng đều gọi và giao trực tiếp cho người em kết nghĩa này.

Trở thành đàn em thân tín của anh Năm, được giao nhiều nhiệm vụ quan trọng, Sơn trở thành cái gai trong mắt nữ quái Dung Hà.
Trước khi Sơn xuất hiện, Dung Hà được anh Năm sùng ái. Năm Cam từng hứa giúp thị mở sòng bạc tại 17, phố Bùi Thị Xuân, TP HCM. Sòng bạc mở được 3-4 hôm, đang làm ăn thuận lợi, mỗi ngày thu về hơn 70 triệu đồng thì bỗng nhiên vắng khách. Cho đàn em điều tra, Dung Hà biết Thắng "tài dậu" cùng Sơn "bạch tạng" vừa từ Bắc vào, được Năm Cam tin dùng, giao cho quản lý một số sòng. Vì vậy sòng bài của thị bị phong toả, số con bạc lai vãng đến đây ít đi.

Để cứu vãn tình hình bi đát, Dung Hà đến xin được làm ăn cùng Năm Cam tại sòng bạc ở quận 8, nhưng bị từ chối thẳng thừng. Mở sòng thì không có khách, muốn chung sòng cũng không xong, Dung Hà càng nhảy dựng lên khi phát hiện, trong khi từ chối lời đề nghị của thị, Năm Cam lại cho Sơn chung sòng ở quận 8. Hơn nữa, Sơn không phải đóng "thùng tẩy", được hưởng 30% lãi thu được, đây là ngoại lệ trong giới giang hồ TP HCM. Thế là bao nhiêu nỗi cay cú được trút lên đầu Sơn "bạch tạng".

Biết Sơn có việc phải ra Hà Nội, Dung Hà tổ chức đàn em phục kích tại khách sạn Las Vegas ở số 7 Lê Văn Hưu. Nhưng kế hoạch bị đổ bể vì Sơn đã được báo trước nên không xuất hiện.

Về Sài Gòn, Sơn thưa lại mọi chuyện với ông anh kết nghĩa, Năm Cam lập tức cho gọi Dung Hà để hỏi, thị chối đây đẩy. Để làm rõ chuyện, Năm Cam tổ chức buổi đối chất tại nhà hàng Maxim giữa Thắng "tài dậu", Sơn "bạch tạng", Dung Hà cùng hai người nữa. Hà tiếp tục không thừa nhận, vì vậy Năm Cam đưa cho thị 3.000 USD với yêu cầu bỏ qua xích mích, và không quên cảnh cáo Dung Hà nếu muốn lấy mạng Sơn "bạch tạng" thì phải bước qua xác anh Năm.
Khi mâu thuẫn của Dung "hà" và Thắng "tài dậu", Sơn "bạch tạng" lên tới đỉnh điểm, Thành đã khuyên răn cô em đồng bóng của mình rất nhiều. Là kẻ lọc lõi trên giang hồ, Thành hiểu độ nham hiểm và sự tàn bạo của đối thủ. Thấy Dung không nghe, Thành liền bỏ đi Canađa sinh sống...

Khi Sơn "bạch tạng" và Thắng "tài dậu" bị đàn em Dung "hà" săn đuổi thì Hạnh vẫn có những mối quan hệ mật thiết với giang hồ đất Cảng. Còn Sơn bay vào TPHCM để "yểm bùa" đám giang hồ "Ba Ke" đang quấy nhiễu tại các vũ trường, nhà hàng. Vào thời gian này, dân dao búa miền trong rất ngại những tay anh chị từ Nam Định, Hải Phòng, Hà Nội mò vào. Những cái tên như Hưng "mi nhon", Trường "xoăn", Tuấn "tăng", Thuỷ "lẩm", Dũng "heo", Dũng “paléttin"... khiến dân giang hồ miền Nam toát mồ hôi hột.

Những trận huyết hận tương tàn của vài chục tên côn đồ miền Nam cùng lắm chỉ làm đổ máu chút ít. Lâu lâu mới nhỡ tay đao khiến có kẻ vong mạng. Nhưng khi giang hồ miền Bắc đã ra tay thì không tàn phế suốt đời cũng hồn lìa khỏi xác. Với sở trường lạnh lùng như thế, giới hắc đạo miền Nam ngại dân anh chị miền Bắc một vành. Vì vậy, Sơn "bạch tạng", kẻ cầm tinh con hổ lẫy lừng này cũng như hàng chục đàn em trung thành của Sơn luôn là "bức tường thép" lấy le với giới hắc đạo Hải Phòng, Nam Định...

Chuyện về những "đại ca" P2

Chuyện về những "đại ca giang hồ" khét tiếng nhất Việt Nam - P2

Hải Phòng : Dung Hà


Một góc phố Trạng Trình - Hải Phòng, nơi Dung "hà" sinh ra và lớn lên

Với những chiêu thức tinh khôn và không lạm dụng bạo lực, thị đã xây dựng được một “đế chế” độc tôn, trật tự và khá an toàn cho thế giới tội phạm ở phố cảng. Nhưng quá khứ đó đã được thay bằng cảnh “hỗn mang” từ khi Dung “hà” chết. Vậy người đàn bà đó là ai?

Sinh trưởng trong một gia đình trung lưu có ba “ả tố nga” bên dòng sông Tam Bạc nước cả bốn mùa, Dung “hà” là út nhưng tính tình trầm lặng, lạnh lùng và quyết liệt nhất. Nhà ở phố Trạng Trình gần chợ, gần sông và gần bến xe nên tuổi dậy thì của Dung “hà” cũng là tuổi chập chững trong giới cướp giật móc túi ở Hải Phòng.

Cũng là kẻ đa đoan nên mối tình đầu của Dung “hà” là một gã du côn ít tên tuổi nhưng phong nhã tên là Hùng “chim chích” ở chợ Sắt. Hùng “chim chích” trưởng thành qua các tăng tù “bất khuất” (những trại tù có nhiều tội phạm nguy hiểm) nên hắn có những hình xăm hoa mỹ trên người. Ngập vào ma túy nên bản lĩnh Hùng “chim chích” trở nên thấp hèn. Một người “chí lớn” như Dung “hà” thì không thể coi đó là “tri âm”.

Chia tay Hùng “chim chích”, Dung “hà” yêu một đại bàng đầy số má, đẹp trai và cũng tên là Hùng - Hùng “cốm”. Dung “hà” sẵn cơ mưu, nhìn xa trông rộng, không cầu lợi nhỏ, không chấp chuyện vặt nên đôi uyên ương vùng vẫy trong giang hồ với kẻ tung người hứng, kẻ đấm người xoa rất ý hợp tâm đầu. Hùng “cốm” lãnh án dựa cột bởi tội giết người. Hận vì tình vỡ cộng với máu giang hồ, Dung “hà” tổ chức một cuộc cướp tù với kế hoạch cực kỳ táo bạo, công phu và đầy mưu mẹo.

Quà tắc tế được giấu một quả lựu đạn sẽ tìm một phương án khả dĩ nhất để đưa vào tới tay Hùng “cốm”. Một chiếc xe tải rách nát chuyên chở bắp cải, su hào sẽ đến gần cổng trại giam. Lựa thời điểm, Hùng “cốm” sẽ dùng lựu đạn cướp khóa, khống chế quản giáo, tháo thân. Lựu đạn cay, hỏa mù và các phương tiện đánh lạc hướng sẽ được đám đệ tử phát huy. Xe tải chở Hùng “cốm” phóng thẳng.

Hàng chục xe máy, công nông, xe thồ... sẽ có nhiệm vụ cản đường tại những trục chính đã được tính rằng xe công an có thể rượt đuổi. Hùng “cốm” chạy ra bờ biển. Xuồng nhỏ, xuồng lớn phục sẵn tại các điểm hẹn sẽ đưa kẻ đào tẩu đến phao số không và đi Hong Kong. Các tình tiết ngoại phạm, các phương án xóa dấu vết... được tính toán từng chi tiết.

Tuy nhiên kế hoạch bất thành. Người tình vẫn phải đền tội nhưng Dung “hà” đã khiến tất cả những tên côn đồ hữu dũng vô mưu hay những kẻ to mắt sợ ma phải cúi đầu bởi không chỉ vì lá gan, mưu sâu mà cả vì là liệt nữ hành hiệp “trọng nghĩa” hơn bất kỳ một đại ca nào.

Câu chuyện trên không được Công an Hải Phòng xác nhận nhưng nó đã trở thành một “huyền thoại” trong giới giang hồ đất cảng. Trong tất cả những trùm giang hồ Hải Phòng trong ba chục năm qua thì Dung “hà” được tôn trọng, nể vì nhất. Điều đó khiến đàn em thị trung thành nhất và đông đảo nhất.

Để được như vậy, Dung “hà” luôn tỏ ra độ lượng, thưởng phạt phân minh “ân đức” bao trùm lên thế giới giang hồ. Thị luôn tránh va chạm với dân thường bằng bạo lực. Trái lại, trong con mắt nhiều người, thị còn là một người đàn bà tốt bụng, hảo tâm. Đối với khu xóm, ai hoạn nạn ốm đau, thai sản đều được thị thăm hỏi, quà cáp.

Ngày lễ tết hay đi du lịch, chùa đền về, thị thường chia lộc, chia vui với bà con khu phố. Năm 1995, khi Dung “hà” bị công an bắt, có tới 45 người dân là bà con cùng khu phố thị ở đã viết đơn kêu oan cho Dung “hà”.

Không nuôi gái , không ma túy, không đòi nợ thuê, không buôn lậu hay vận tải mà Dung “hà” chỉ tập trung “thâm canh” bằng cờ bạc và "làm luật" ở một vài khu chợ, bến bãi. Lựa chọn những ngạch làm ăn này vừa nhẹ nhàng, vừa ít va chạm lại thu nhập cao nên thị mở nhiều sòng bạc ở nhiều địa chỉ khác nhau. Tuy nhiên sới bạc tại nhà vẫn là qui mô nhất với đại gia đình tham gia.

Sau khi triệt phá hàng loạt băng nhóm tội phạm có tổ chức, năm 1995 Công an Hải Phòng bắt Dung “hà” về tội tổ chức đánh bạc và lãnh án 7 năm tù giam. Sau bốn năm thụ án, Dung “hà” được đặc xá. “Binh lực” và tiền bạc vẫn mạnh nhưng cửa làm ăn ở Hải Phòng đã hết, Dung “hà” tìm vào Sài Gòn và đã bị Năm Cam cho người hạ sát.

Vinh "lì" kể: "Lúc đó khoảng 9-10 giờ tối, bọn em đang chơi xóc đĩa ở phố Cát Dài thì một anh có điện thoại. Vừa nghe được mấy câu ông ấy rống lên như bò bị cắt tiết, ném điện thoại xuống chiếu, mặt không còn hạt máu: “Chúng mày ơi chị mất rồi! Chúng nó bắn chị Dung chết rồi!”.

Cả chiếu bạc hơn 40 người nháo nhác như gà mất mẹ. Một anh già có vẻ cứng bóng vía nhất quát lên: “Ai bảo mày? Ai nói chị chết?”. Liên tục những cuộc điện thoại gọi đến gọi đi. Nhiều tiếng khóc thảm như trẻ con".
Đêm ấy, thành phố Hải Phòng như không ngủ. Tiếng khóc, tiếng chửi, tiếng bàn tán xì xào lẩn khuất khắp nơi trong thành phố. Ngôi vị cao nhất của giang hồ đất cảng đã chết không một lời trăng trối, đã bị hạ sát bởi một kẻ lạ mặt giữa lúc thị đang ngự trị giữa bầy đàn đệ tử. Lúc đó lòng thương xót và cơn uất hận của đám ong ve ngùn ngụt như lửa nhưng tất cả đều không biết ai là thủ phạm.

Thậm chí ban đầu ngay những đệ tử tháp tùng Dung “hà” vào Sài Gòn cũng không biết ai là kẻ chủ mưu hại Dung “hà”. Nhiều đầu lĩnh Hải Phòng đã thu xếp vào Nam đòi nợ máu nhưng không thể lên đường vì không rõ đối thủ. Vinh “lì” nói không biết là do quá khôn ngoan hay may mắn mà Năm Cam đã không lộ diện giết Dung “hà”.

Bởi nếu giang hồ đất cảng biết điều đó sớm thì dù Năm Cam có nhiều tiền và hùng mạnh đến đâu chắc chắn cũng không thể tránh khỏi thảm họa như Sìn “cơm” thời mới ở Hong Kong về.
Thi thể Dung “hà” đã được tắm gội, khâm liệm, cúng tế bằng những nghi thức trang trọng và ngay lập tức được đưa vào quan tài kẽm chở về Hải Phòng trong chuyến bay sớm nhất. Giang hồ đất cảng đã tiễn đưa “người chị” đoản mệnh về nơi chín suối bằng một đám tang kỳ quái chưa từng có ở VN.

Từ mờ sáng trên các tuyến phố lớn và đại lộ huyết mạch từ khu trung tâm thành phố (bến xe Tam Bạc, gần phố Trạng Trình, nhà Dung “hà”) dẫn ra nghĩa trang Ninh Hải nằm ở ngoại ô hướng đông nam đã xuất hiện hàng dãy dài những thanh thiếu niên nam khôi ngô tuấn tú mặc đồng phục comlê đen, kính đen, cài dải tang trên áo đứng nghiêm cẩn dọc hai bên để dẹp đường, cấm tất cả các loại xe hoạt động.

Tiếng trống phách, thanh la vang lên não nuột nhưng rất ồn ã từ phố Trạng Trình. Đi đầu đám tang là những cô bé, cậu bé mặc đồ trắng, cầm cờ, hoa, câu đối đi chậm rãi, ngay ngắn. Phía sau họ là một cái kiệu gỗ có ảnh người chết, bát hương và một số đồ cúng tế do những người đàn ông lực lưỡng cáng trên vai.

Vòng xung quanh kiệu là rất đông nhà sư, thầy cúng, ông đồng bà cốt vừa đọc kinh, lần hạt, nhảy múa và hát. Phía sau là những đoàn người trong tang phục đen mà chủ yếu là đàn ông với rất nhiều vòng hoa lớn. Hai bên đường là hai hàng xe hơi màu đen toàn loại sang trọng rì rì lăn bánh theo bước chân người.

Một chiếc quan tài phủ hoa rực rỡ được công kênh bằng những cánh tay người cao vút trên đầu. Đám tang ngày một thêm đông, người đưa ma kéo dài hàng cây số. Các loại phương tiện lớn nhỏ đều phải dừng lại dưới sự chỉ huy của những thanh niên mặc đồ đen. Dân đổ kín hai bên phố và theo chân quan tài đi nhiều tiếng đồng hồ ra tới nghĩa trang.

Tất cả những tên du đãng ở Hải Phòng lúc đó, dù trong đời chưa một lần được “chị” biết đến, thậm chí chưa được nhìn thấy “chị” cũng tự nhận mình là em, là cháu Dung “hà” mà khóc lóc thảm thiết...
Đám tang qui mô, long trọng và kỳ lạ chưa từng thấy ở thành phố này do một đại ca đầy danh tiếng ở Hải Phòng cũng đang lập nghiệp ở Sài Gòn là Minh “sứt” đạo diễn (Minh “sứt” nguyên là công an Hải Phòng, sau bị đưa ra khỏi ngành, vì buôn ma túy hắn bị Tòa án nhân dân TP.HCM xử chung thân).


Dung Hà mặc áo xanh bên trái
Tung hoành một thuở



Minh “Sứt” sinh năm 1956. Năm 1974, sau khi tốt nghiệp phổ thông, Minh được tuyển dụng vào lực lượng Công an và đi học lớp sơ cấp tại Hải Phòng. Học xong, Minh được điều động về phục vụ đội bóng Công an Hải Phòng rồi chuyển qua Cảnh sát bảo vệ và cuối cùng về quận Lê Chân. Do chỉ thích lêu lổng ăn chơi, không chịu ghép mình vào tổ chức nên Minh bị đưa ra khỏi lực lượng Công an.


Năm 1981, Minh lại được nhận vào làm việc tại Công ty Vận tải biển Hải Phòng. Từ đó, sự cạnh tranh giữa y với trùm buôn lậu đất Cảng L. “Đen" gia tăng, nhiều lúc mâu thuẫn đã phải giải quyết bằng… máu. Chính lúc này, Minh đã nghĩ đến chuyện phải bắt tay với xã hội đen.

Tại thời điểm này, Dung “Hà” nổi lên là một ả xã hội đen cộm cán ở Hải Phòng. Dưới tay Dung “Hà” có hàng chục tên tay dao, tay súng chém người không gớm tay như H. “Hấp" – H. “Chó ngao", Đ. “Con", Đ. “Ngỗng", Dũng “Bắc Cạn", Dũng “Moze"… Nhưng Dung “Hà” lại rất cần tiền để nuôi đám đàn em và nướng vào những sòng đỏ đen. Còn Minh cần mối quan hệ của bọn xã hội đen để phục vụ việc đánh hàng lậu, vì thế kẻ cắp, bà già dễ dàng đến với nhau. Cũng chính sự bắt tay của trùm buôn lậu với trùm giang hồ mà đất Cảng những năm 1980 của thế kỷ trước xảy ra nhiều chuyện động trời…

Máu tham của Minh có thể nói là không cùng. Y đã bắt tay với cả "Hạnh Sự", đàn chị Dung “Hà”, thâu tóm lĩnh vực buôn bán sắt vụn ở hầu hết các tỉnh miền Bắc để xuất khẩu. Và sự tranh giành lãnh địa buôn lậu của Minh và L. ngày một quyết liệt. L. cũng tập hợp quanh mình một số tên đầu gấu. Cả hai thường xuyên theo dõi nhau và tố cáo chuyện làm ăn phi pháp với các cơ quan chức năng.

Năm 1987, chờ Minh đánh một quả lớn hàng điện tử, L. tố với cơ quan chức năng, Minh bị bắt giam. Ngày 27/7/1988, Tòa án Tối cao tại TP Hà Nội tuyên phạt Minh 2 năm tù về tội Buôn lậu hàng hóa, tiền tệ qua biên giới. Minh ngậm trái đắng trong trại giam.

Sau khi ra tù, tại thời điểm ấy, hàng điện tử đã có chiều hướng "nhạt" lãi, Minh quay sang bắt tay với Ngô Xuân Phương - Phương “Trộm trâu" - Việt kiều Nhật, tổ chức một đường dây buôn lậu ma túy lớn, có lúc đường dây này vận chuyển cả tấn cần sa và hàng ngàn bánh heroin từ Lào, Campuchia về Việt Nam, sau đó chuyển sang Nhật, Mỹ, Australia, Hà Lan để tiêu thụ
Lúc này sự cạnh tranh với L. vẫn rất quyết liệt. Sợ L. biết và tố cáo chuyện buôn bán ma túy thì dựa cột là cái chắc nên cuối năm 1990, Minh quyết định bỏ đất cảng Hải Phòng chạy vào Quy Nhơn, Bình Định tiếp tục tổ chức buôn lậu hàng điện tử và buôn bán ma túy.
Gieo rắc tội ác


Lúc này băng nhóm giang hồ Hà “L” đặt đại bản doanh ở Nha Trang nhưng vươn vòi bảo kê ra gần hết dải đất miền Trung. Minh đã không bỏ lỡ cơ hội để câu móc với Hà “L" đứng ra bảo kê cho hắn. Mặt khác, Minh vẫn sử dụng cô em kết nghĩa Vũ Hoàng Dung cùng cô chị Vũ Hoàng Oanh để tổ chức mua và vận chuyển ma túy từ Nghệ An vào Bình Định bằng ôtô đưa xuống tàu biển “xuất khẩu…”!


Tại Quy Nhơn, Minh liên kết làm ăn với vợ chồng Nguyễn Thị Ng. - một trùm buôn lậu địa phương. Mặc dù có vợ và hai con ở Hải Phòng, nhưng trong quá trình làm ăn, Minh nảy sinh tình cảm với Ng. Ng. cũng khoái Minh nên thường lén lút trốn chồng lẻn đi với Minh.


Hai tên đã lừa cho chồng Ng. đánh một lô hàng lậu thật lớn rồi mật báo với cơ quan chức năng. Chồng Ng. bị bắt quả tang và đi tù nhiều năm. Ở ngoài, Ng. và Minh công khai ở với nhau. Sau này sợ mang tiếng với bàn dân thiên hạ, Minh và Ng chuyển hẳn vào TP HCM thành lập công ty TNHH ở số 47 đường Cửu Long, phường 2, quận Tân Bình làm vỏ bọc để tiếp tục thực hiện những phi vụ mua bán ma túy xuyên quốc gia.


Chuyện tình của Minh và Ng. ở thành phố biển miền Trung cũng để lại những giai thoại mà nhiều đàn em sau này lấy ra kể làm chuyện cười với nhau. Chẳng là Minh vốn nửa giang hồ, nửa con buôn, tung hoành khắp nơi, tiền tài cũng chẳng kém ai. Nhưng từ khi dính với Ng., Minh cứ như khỉ gặp sư tử cái.


Có thời gian, Ng quản Minh đến mức, cả ngày Minh ăn mặc thật đẹp quanh quẩn hết phòng khách lại lên phòng ngủ, không dám bước cẳng ra khỏi cổng. Chiếc Mercedes cáu cạnh của Minh cũng không khác ông chủ, suốt ngày chỉ im ỉm nằm trong garage. Thỉnh thoảng Minh lại chui vào xe đề máy nghe chơi cho đỡ nhớ những giây phút tung hoành khắp phố chứ đố dám lăn bánh xe ra khỏi cổng khi không có Ng ngồi sau tay lái…--PageBreak--


Ngược lại, thời gian ở TP HCM lại là thời gian đường dây vận chuyển và buôn bán ma túy của Minh hoạt động mạnh nhất. Ngoài đường dây do Dung và đàn em đánh hàng từ Lào, Nghệ An chuyển về các cảng miền Trung tập kết xuống tàu biển thì một đường dây vận chuyển ma túy từ Campuchia về TP HCM và các tỉnh phía Nam đưa xuống tàu biển cũng được Minh củng cố. Mặt khác, Minh câu móc với cả tiếp viên hàng không như Tăng Anh Tuấn để vận chuyển ma túy từ Việt Nam đi nước ngoài và ngược lại bằng đường hàng không.


Cũng vào thời điểm này, cơ quan chức năng đã phát hiện ra con đường vận chuyển ma túy này. Lực lượng Công an đã mở nhiều đợt tấn công triệt phá nhiều đường dây vận chuyển và mua bán ma túy. Nhiều tên tội phạm bị tử hình. Minh chột dạ. Một đàn em của y từng tâm sự với chúng tôi, Minh nhiều lần nằm mơ thấy mình bị dựa cột, tỉnh giấc rồi mà miệng vẫn ú ớ không nói lên lời vì như có ai nhét chanh vào miệng, quần áo thì ướt đẫm mồ hôi. Sáng hôm sau, Minh kêu đàn em đến tâm sự: "Tàu bè bạc bẽo, ma túy bạc bẽo và đầy nguy hiểm… Anh muốn đổi nghề…".


Hàng chục năm cùng đám đàn em lăn lộn trong giới giang hồ, nhưng do thói bốc giời của Minh nên tiền bạc hốt được, hắn lại ném vào sòng bạc hay vác đi cá độ đá bóng hết. Ngoái đầu nhìn lại, hắn thấy trùm giang hồ Năm Cam từ tiếng tăm đến tiền bạc, cái gì cũng đủ đầy.


Ngược lại, hắn gần như trắng tay mà lúc nào cái thòng lọng của luật pháp cũng lơ lửng trên đầu. Chính ý nghĩ ấy đã thôi thúc Minh bàn với Dung kế hoạch cắt bớt phần buôn bán ma túy, đẩy mạnh công việc lấn chiếm lãnh địa bảo kê sòng bạc, khánh sạn, vũ trường của Năm Cam và tiến tới tiếm quyền Năm Cam trong giới giang hồ.

Để thực hiện kế họach, Minh thúc đẩy Dung kéo hàng chục tên đầu gấu từ Hải Phòng chạy vào TP HCM nằm vùng. Dung ra mặt buộc Năm Cam phải chia bớt tiền bảo kê để Dung nuôi đám đàn em. Thực hiện chỉ đạo của Minh, Dung cho đàn em xộc vào sòng bài của Năm Cam ở Cầu Hang, Đồng Nai chém đám con bạc và tuyên bố đứa nào còn bén mảng đến đây chơi sẽ chém chết.


Tại TP HCM, nhiều lần Dung tổ chức cho đàn em phá rối vũ trường Phi thuyền, địa điểm bảo kê của Năm Cam. Dù Năm Cam đã có nhân nhượng và chu cấp tiền bạc cho Dung nhưng để đạt được mục đích, Dung đòi Năm Cam chia sẻ quyền lợi, lãnh địa bảo kê nhà hàng, khách sạn, vũ trường, sòng bạc. Chính sự nôn nóng thực hiện ý đồ của Minh, của Dung đã đẩy Năm Cam đi đến quyết định "lấy số" Dung.
Minh “Sứt” bị bắt


Trở lại chuyện buôn bán ma túy của Minh “Sứt”, vào thời điểm những năm 1990 của thế kỷ XX, nhiều đường dây lớn khác do Thanh Tứ, Dũng “Đui” mỗi tên cầm đầu một đường dây lớn ở Nghệ An. Nhiều lúc hút hàng, bọn chúng vẫn lấy hàng của nhau nên biết hết cách tẩy nhau.

Lúc này, dưới tay Dũng gồm hàng chục tên đầu gấu ở Nghệ An. Đàn em của Dung, Minh tỏ ra không kém cạnh nên lấy Minh ra hù dọa Dũng. Mấy lần Minh hẹn mua hàng của Dũng nhưng đến lúc giao nhận hàng thì Minh giở quẻ. Từ đó hai bên luôn xảy ra ân oán với nhau.

Năm 1999, Dũng “Bắc Cạn", Dũng “Đui” cùng Dũng "Mode" mua thuốc phiện mang vào TP HCM tiêu thụ. Cả bọn thuê khách sạn Embassy để ở và tập kết hàng. Minh chỉ đạo Hải “Chó ngao" báo Công an đến bắt. Khi Công an ập tới, cả bọn bỏ lại cả hàng hóa, tiền mặt cùng một xe ôtô xuyên lục địa chạy thoát thân.

Vì tên gián điệp hai mang Dũng “Bắc Cạn", vừa là đàn em của Minh vừa là đàn em của Dũng “Đui”, nên sau vụ này, Dũng “Đui” thù Minh “Sứt” thấu trời. Dũng “Đui” tổ chức cho đàn em tìm Hải để chém. Hải sợ quá lặn một hơi không dám chường mặt ra chốn giang hồ.

Tháng 2/2001, Công an An Giang bắt quả tang hai đàn em của Minh là "Dũng Bường" và "Hải Luận" đang vận chuyển ma túy. Tuy là cánh khác, Dũng “Đui” cũng mua ma túy chung một mối từ Campuchia qua đường An Giang về TP HCM. Là một chuyên gia ném đá giấu tay, Minh đã xúi hai tên đàn em đổ tội đánh hàng thuê cho Dũng “Đui”. Dũng “Đui” bị bắt sau đó.

Ngày 22/12/2001, vụ án Năm Cam xảy ra, Hải “Bánh" thành khẩn khai báo vụ Dũng “Đui” tổ chức buôn lậu ma túy bị bắt hụt tại khách sạn Embassy nên Dũng “Đui” được di lý từ Công an An Giang về Công an Tiền Giang để làm rõ. Do thâm thù Minh, Dũng “Đui” khai toẹt ra hắn có bán cho Minh và Thanh mỗi tên hàng chục bánh heroin.

Sau đó, Thanh bị Ban chuyên án Năm Cam bắt. Với "thành tích" buôn bán cả ngàn bánh heroin, biết không thể thoát tội chết, Thanh xé áo quần kết lại tự treo cổ tự tử sau 13 ngày nhập trại. Ngày 26/5/2002, Minh cũng tiếp tục bị Ban chuyên án Năm Cam bắt về tội Mua bán trái phép chất ma túy. Ngày 26/2/2004, Tòa sơ thẩm tại TP HCM tuyên phạt Minh mức án tù chung thân. Viện KSND Tối cao kháng nghị.

Ngày 16/6/2004, Tòa phúc thẩm Tòa án Tối cao tại TP HCM tuyên phạt Minh mức án tử hình. Ngày 18/6/2004, tử tù Ngô Đức Minh làm đơn xin tha tội chết. Xét thấy Minh đã thành khẩn khai báo tội trạng của mình và nhiều đường dây ma túy lớn tầm cỡ quốc tế khác, giúp cơ quan điều tra phá án thuận lợi. Áp dụng chính sách khoan hồng của Đảng và Nhà nước, đã ký quyết định tha tội chết cho hắn.

Sau 4 năm thi hành án, được sự giáo dục của cán bộ quản giáo Trại Xuân Lộc, Minh đã dần nhận ra tội lỗi của mình nên tích cực lao động cải tạo.

Tuy nhiên, hàng chục tội phạm đã bị tử hình, hàng chục tên khác bị ngồi tù vì sự lôi kéo, dụ dỗ của Minh vào con đường buôn bán cái chết trắng. Hàng chục góa phụ, hàng chục những đứa con côi cút mất cha, xa mẹ. Và cái chết của Dung “Hà”… tất cả sẽ còn ám ảnh Minh đến cuối đời